Gần đây trên trang mạng đăng các bài “Cuộc vận động Trở Lại Việt Nam Cộng Hòa?”; với lý luận là dựa vào HĐ Paris, cùng nhiều luận điểm như miền bắc xâm lăng miền nam, hay là QĐNDVN “ác với dân hèn với giặc”…. Chúng tôi đăng bài viết nầy kèm theo các dữ kiện thực tế chứng minh để mọi người, nhứt là các vị trong “Ban vận động Trở Lại VNCH” nhận ra sự thật, không làm hại mà không hại được đất nước Dân tộc.
1/- Trở lại Việt Nam Cộng Hòa
“Chế độ” VNCH có thể tóm gọn một câu là: Phá hoại, cướp giựt, phân hóa nội bộ, tàn ác, yếu hèn, suy bại, đầu hàng; kẻ đứng đầu khuyến giục voi dày mả tổ; và nó không phải là thực thể của lịch sử.
Giải ý:
a/- Phá hoại:
+ Trích lại nội dung căn bản Hiệp định Geneve ký kết ngày 21/7/1954:
– Các nước tham dự hội nghị cam kết tôn trọng độc lập chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của 3 nước Việt Nam, Lào, Campuchia, không can thiệp vào công việc nội bộ 3 nước.
– Cấm đưa quân đội, nhân viên quân sự, vũ khí nước ngoài vào Đông Dương. Nước ngoài không được đặt căn cứ quân sự tại Đông Dương.
– Sông Bến Hải, vĩ tuyến 17, được dùng làm giới tuyến quân sự tạm thời chia Việt Nam làm hai vùng tập kết quân sự. “Trong khi đợi tổng tuyển cử thống nhất Việt Nam. “Đường ranh giới quân sự tạm thời này không thể diễn giải bằng bất cứ cách nào rằng đó là một biên giới phân định về chính trị hay lãnh thổ”.
Bản tuyên bố cuối cùng của Hội nghị Genève ghi rõ cuộc Tổng tuyển cử sẽ được tổ chức vào tháng 7/1956.
Mỹ đã tuyên bố rằng: Mỹ sẽ không đe doạ hoặc dùng vũ lực cản trở Hiệp định ấy. Nhưng chữ ký chưa ráo mực thì Mỹ đã dùng mọi cách phá hoại Hiệp định Geneve: nặn ra chính phủ bù nhìn phát xít Ngô Đình Diệm, huấn luyện cho nguỵ quyền một quân đội lính đánh thuê khát máu. chính phủ bù nhìn phát xít Ngô Đình Diệm và hậu thân là chính phủ VNCH làm công cụ đắc lực của sự phá hoại hiệp định.
Theo nhận xét của Tây phương thì Ngô Đình Diệm là kẻ ngoan cố và khao khát quyền lực chuyên chế.
– Ngô Định Diệm được đỡ đầu của Mỹ mưu chia cắt lâu dài đất nước, cự tuyệt không thực hiện cuộc tổng tuyển cử tháng 7/1956. Mỹ thúc đẩy Ngô Đình Diệm thành lập một chính quyền đoàn kết quốc gia đại diện cho những xu hướng chính trị chính tại Việt Nam, ổn định miền Nam Việt Nam, bầu ra Quốc hội, soạn thảo Hiến pháp rồi sau đó phế truất Quốc trưởng Bảo Đại một cách hợp pháp.
Năm 1956, Việt Nam Cộng hòa được thành lập trên cơ sở Quốc gia Việt Nam. Dưới sự hậu thuẫn của Hoa Kỳ, Việt Nam Cộng hòa tiếp tục theo đuổi chính sách của Quốc gia Việt Nam là từ chối tổng tuyển cử.
Tháng 7 năm 1956, sau khi yêu cầu đàm phán không được chính quyền Ngô Đình Diệm trả lời, Hà Nội yêu cầu tiếp tục được gửi vào tháng 6 và tháng 7 năm 1957, tháng 3 và tháng 12 năm 1958, lần cuối cùng VNCH bác bỏ đề nghị của VNDCCH vào ngày 26-4-1958.
Năm 1957 Việt Nam Cộng hòa còn đứng đơn gia nhập Liên hiệp quốc do Hoa Kỳ đề cử, nhưng không được chấp nhận.
21 năm tồn tại của nó chính là 21 năm phá hoại, kềm chế ngăn cản sự thống nhứt đất nước; chỉ sau 30/4/75 đánh đổ được chúng, chấm dứt sự phá hoại ấy năm 1976 mới Tổng tuyển cử thống nhứt đất nước theo hiệp định Geneve.
+ Trích Hiệp định Paris:
Ai phá hoại hiệp định Paris? Ai xâm lược ai?
Hiệp định chia thành 9 chương:
Điều 1: Hoa Kỳ và các nước khác tôn trọng độc lập chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam như được công nhận bởi hiệp định Geneve.
Theo đó, Việt Nam là một quốc gia thống nhất, miền Bắc và miền Nam không phải hai quốc gia riêng biệt mà chỉ là hai vùng tập kết quân sự tạm thời.
Điều 2: Ngừng bắn trên toàn Việt Nam sẽ bắt đầu từ 27 tháng 1 năm 1973. Và ở miền Nam tất cả các đơn vị quân sự Mỹ cùng đồng minh và hai bên miền Nam Việt Nam ở nguyên vị trí.
Trong vòng 60 ngày, sẽ có cuộc rút lui hoàn toàn của quân đội Mỹ và đồng minh cùng các nhân viên quân sự Mỹ, huỷ bỏ tất cả các căn cứ quân sự ở miền Nam Việt Nam của Hoa Kỳ và đồng minh ở nam Việt Nam.
Điều 9: Chính phủ Hoa Kỳ và Chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa cam kết tôn trọng những nguyên tắc thực hiện quyền tự quyết của nhân dân miền Nam Việt Nam. Nhân dân miền Nam Việt Nam sẽ quyết định tương lai chính trị của mình qua “tổng tuyển cử tự do và dân chủ dưới sự giám sát quốc tế”.
Điều 15: Sự tái thống nhất Việt Nam sẽ được thực hiện từng bước bằng các biện pháp hòa bình trên cơ sở bàn bạc và thỏa thuận giữa miền Bắc và miền Nam Việt Nam, không bên nào cưỡng ép hoặc thôn tính bên nào và không có sự can thiệp của nước ngoài. Thời gian thống nhất sẽ do miền Bắc và miền Nam Việt Nam thỏa thuận. Sau này tiến hành thống nhất qua cuộc Tổng tuyển cử năm 1976.
Nhưng Sau ký Hiệp định chính Nguyễn Văn Thiệu một mặt luôn tuyên truyền khẩu hiệu rằng “Cộng sản Bắc Việt xâm lược miền Nam”, mặt khác lại luôn tuyên bố họ sẽ chủ động tấn công: “Đánh cái thằng Cộng sản vì hỏa lực chúng ta (VNCH) hơn thằng Cộng sản”…”Chúng ta (VNCH) phải có những hành động ngay từ đầu…”. và chúng đẩy mạnh hành động quân sự thực hiện chiến dịch tràn ngập lãnh thổ khởi dầu ngày 28/1/1973.
Các điều khoản của Hiệp định Paris có đề cập đến vai trò và quyền được hưởng của VNCH, nhưng Nguyễn Văn Thiệu từ chối cả, còn mạt sát “”A lê quốc tế dẹp, chuyện này không phải của mấy người. Tôi biết tôi phải làm cái gì…, mấy ông xen cái lỗ mũi vô trong chuyện của tôi… Ôi đồ ba cái thứ là hội quốc tế này, quốc tế kia đánh điện, tôi xé tôi vứt vào giỏ rác, kể cả Liên Hợp Quốc cũng chẳng làm cái trò trống gì cho nên hình… Đừng nói giải pháp chính trị,…Cái hòa bình number one đó là chết, là ở yên trong lòng đất, là cái hòa bình số 1; cái hòa bình thứ 2 là hòa bình dưới chế độ Cộng sản… Hễ nó (quân giải phóng) giỏi nó thắng mình chịu. Mình thắng nó phải chịu. Không có cái chánh phủ liên hiệp tiên quyết! …”Sẽ không có tổng tuyển cử, sẽ không có chính phủ liên hiệp… sẽ không có một Chính phủ lâm thời nào.
Nói Miền Bắc xâm lăng Miền Nam là thiếu hiếu biết mọi mặt:
Nước VN là một, Dân tộc VN là một; đó là ý nguyện bất di bất dịch của toàn dân, không thể khác; cả 2 hiệp định Geneve và Paris đều nhứt quán sự hiệp thương tổng tuyển cử thống nhứt đất nước, việc phân chia khu vực tập kết quân là tạm thời không được coi là phân chia ranh giới lãnh thổ; nhưng VNCH phá hoại cả 2:
VNCH là hậu thân, kế tiếp con đường bù nhìn tay sai ngoại bang của Chánh quyền “Quốc gia Việt nam” phục vụ âm mưu xâm lược của Mỹ, mưu đồ chia cắt lâu dài đất nước. Với tuyên bố cùng hành động biểu hiện trắng trợn là VNCH phá hoại, không thực hiện hiệp định.
Ai cũng biết xâm lăng là nước nầy đưa quân vào nước kia không được sự đồng ý của nước đó. Việt nam là một quốc gia thống nhứt không phải là 2; chỉ “chính phủ Quốc gia Việt Nam” và hậu thân của nó là Việt Nam Cộng Hòa muốn chia 2 đất nước, thể hiện Năm 1957 Việt Nam Cộng hòa còn đứng đơn gia nhập Liên hiệp quốc do Hoa Kỳ đề cử, nhưng không được chấp nhận, thêm 1 lần thể hiện Quốc tế chỉ công nhận 1 nước Việt thống nhứt do chính phú VNDCCH lãnh đạo, không có cái việc 2 nước Việt nam. Nguyễn Văn Thiệu bác bỏ Hiệp định Paris như nói trên; điều đó VNDCCH, QGP đấu tranh xóa chế độ VNCH để thống nhứt đất nước theo tinh thần 2 Hiệp định là hợp đạo lý, không thể gọi là phá hoại Hiệp định hay xâm lược!
Còn quý vị gọi rằng VNDCCH cưỡng đoạt VNCH của quý vị ấy là không biết suy nghĩ!
Xin khẳng định với quý vị Sự thành bại cuộc chiến ở miền nam là Thiên định chớ không phải “cưỡng đoạt” như các vị nói, mà cách đây hơn 400 năm Sấm Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm có tiên tri gọn trong 4 câu:
“a.Trư thử giai phong khởi
b.Thìn mão xuất thái bình
c.Phân phân tùng Bắc khởi
d.Nhiểu nhiểu xuất đông chinh”
Hoán đổi vị trí 4 câu để giải thích:
d.Nhiểu nhiểu xuất đông chinh
c.Phân phân tùng Bắc khởi
a.Trư thử giai phong khởi
b.Thìn mão xuất thái bình
Giải ý:
d.Các cường quốc chống nhau để giành ảnh hưởng ở Đông dương, trung tâm là nước Việt (Nhiểu nhiểu xuất đông chinh).
c.Cuộc chiến dẫn đến phân nước Việt ra làm 2; Miền Bắc khởi cuộc chiến tranh giải phóng miền Nam:
Bắt đầu cuộc chiến là “đồng khởi năm 1960”, ngày bắt đầu là 17/1/1960, ngày đó là 27/12/1959 âm lịch (Kỷ Hợi: Trư), đến năm Canh Tý (Thử) lan ra toàn miền nam (Trư thử giai phong khởi).
b.30/4 năm 1975 (Mão) giải phóng miền nam, nhưng từ đó đến cuối năm còn phải truy quét Phum-rô, dẹp các cuộc chống phá “phục quốc” của Hoàng Cơ Minh, Lê Quốc Túy… . đến năm 1976 (Thìn) mới hoàn toàn yên ổn hiệp thương thống nhứt đất nước (Thìn mão xuất thái bình).
Đã là Thiên cơ thì tất cả phải phục tùng, không thể làm khác hơn.
b/- Cướp giật:
Quốc ca là linh hồn của Quốc gia; VNCH lấy bài ca Tiếng gọi Thanh niên của Lưu Hữu Phước (sau là Bộ trưởng Văn hóa CPCMLTCHMNVN) làm Quốc ca; Lưu Hữu Phước có phản đối trên đài Tiếng nói Việt nam, nhưng họ phớt lờ; tự sửa lời để làm Quốc ca; tự sửa lời bài ca của người khác không được sự đồng ý cúa tác giả là xâm phạm bản quyền, hơn thế nữa mặc tác giả phản đối, họ vẫn làm càn, đó là cướp giựt, điều mỉa mai là dùng 1 sản phẩm cướp giựt như vậy làm linh hồn của “chế độ!”. Khi rõ điều nầy quý vị thành viên của chế độ có thấy mình nhục khi phải nghiêm trang kính cẩn trước một sản phẩm cướp giựt trổi lên như vậy không?
c/- Phân hóa nội bộ:
Quốc kỳ: Cờ vàng 3 sọc đỏ, đỏ là Hỏa biểu thị cho tinh thần, ý chí; màu đỏ chia 3 là ý chí phân tán không có sự thống nhứt ý chí hành động trong nội bộ. Tình hình chính trị nội bộ Việt Nam Cộng hòa lục đục; sau tổng thống Ngô Đình Diệm bị quân đảo chính giết chết, liền theo đó là 14 cuộc đảo chính quân sự khác chỉ sau một năm rưỡi, là kỷ lục có 1 không 2 trong lịch sử nhân loại:
Xin xem video clip: Sụp đổ (Trich trả lời phỏng vấn của ông Nguyễn Cao Kỳ)(1)
Và trước ngày sụp đổ hoàn toàn nội bộ họ càng phân hóa nặng nề hơn, đặc biệt sau năm 1975 một số tổ chức chống cộng ở hải ngoại cầm cở vàng 3 sọc đỏ, thậm chí vẽ cờ trên áo, trên khăn, trên nón, họ kình chống nhau càng lộn xộn gay gắt, chửi bới nhau lung tung như giữa chợ trời.
Xin xem thêm các video clip:
Hai ông gốc Việt cãi nhau ở TP Mỹ, bổng gọi phát ngôn viện (2):
Gây gỗ kịch liệt: Vua chống cộng lại bị chửi là chí phèo Bolsa Viêt Cộng nằm vùng (3).
Tướng Kỳ: “Chống Cộng hải ngoại chỉ là lũ hề” (4)
d/- Tàn ác:
Với Quốc huy bên trong cờ vàng 3 sọc đỏ, bên ngoài là con ác điểu; cùng danh hiệu các dơn vị là muông thú như: Trâu điên, Quái điểu, Soái biển, Kình ngư, Hắc long, Thần ưng, Hùm xám, Ó biển, Mãnh hổ…. đã biến người lính VNCH thành là các con ác thú đội lốp người, biểu hiện qua các sự kiện sau:
1. Ngô Đình Diệm đề ra luật 10/59 lê máy chém khắp nơi chém giết bao người kháng chiến, các nhà tù tra tấn gây bại liệt tàn phế bao nhiêu tù chính trị, sự tàn nhẫn gấp hơn chục lần sự ức chế của lính Cộng hòa bị giam mà họ rêu rao. Quý vị thán oán việc bị giam khổ ải quý vị trong trại cải tạo! Thì so sánh sao bằng sự hành hạ tra tấn đến cùng cực, thành phế nhân bao tù nhân kháng chiến? Xin để để biết thêm sự tàn ác đó xin xem trên trang mạng bài:
Tình Báo HAI THƯƠNG (Phần 2) , Hồ Sơ 6 Lần Địch Hành Hình – Tóm Gọn Kẻ Thù Trong Điệp Vụ Sau Năm 75
2. Thanh trừng nội bộ: Từ Đệ nhứt Cộng hòa chuyển sang Đệ nhị Cộng hòa bằng cuộc đảo chánh thẳng tay giết chết anh em Ngô Đình Diệm, Ngô Đình Nhu.
3. Với đối phương:
– Pháp – Bảo Đại xử tử hình Võ Thị Sáu mới 16 tuổi (vị thành niên), vi phạm thô bạo luật pháp Quốc tế.
Bắn chết người biểu tình:
– Chính quyền Pháp Bắn chết Trần Văn Ơn trong phong trào biểu tình của học sinh sinh viên Sài Gòn đầu năm 1950 (ngày 9 tháng 1 năm 1950).
– Chính quyền Ngô Đình Diệm bắn chết Quách Thị Trang ngày 25 tháng 8 năm 1963. trong cuộc biểu tình phản đối chính sách bất bình đẳng tôn giáo của chế độ Đệ nhất Cộng hòa
– Nguyễn Ngọc Loan bắn bắn vào đầu chiến sỹ tù binh Biệt động Sài Gòn Nguyễn Văn Lém giữa thành phố Sài gòn ngày 1/2/1968, gây ra sự phản ứng của báo chí, dấy lên nhiều cuộc biểu tình chống chiến tranh khắp nước Mỹ và toàn cầu…, buộc chế độ Sài gòn phải cách hết chức Nguyễn Ngọc Loan.
Ít lâu sau Mỹ “ném bom lầm” chết 1 số tên sĩ quan cấp tá; hắn ta bị gảy chân mà quan hệ bịnh viện nào cũng không nhận điều trị, hắn ta phải chịu tật. Sau ngày 30/4 sang Mỹ y mở tiệm bán pizza mang tên Pháp là “Les Trois Continents”, mọi người thấy mặt biết rõ là tên bắn chết người ở Sài gòn cũ, họ tẩy chay, quán phải đóng cửa! Ngày 14/7/1998, Nguyễn Ngọc Loan chết vì bệnh ung thư vòm họng tại tại Burke, Tiểu bang Virginia (Mỹ), kết thúc cuộc sống đầy tội ác man rợ và bi thảm của y.
4. Đối với dân và nội bộ trong sự hỗn độn của 2 cuộc tháo chạy khỏi Tây Nguyên và Huế – Đà nẵng:
– Cảnh tượng cướp giựt, xâu xé nhau. Rất nhiều người dân, rất nhiều quân nhân trong chiến tranh, trong chiến đấu đã không chết trước súng đạn của đối phương nhưng đến giờ phút này đã chết một cách oan uổng, tức tưởi và phi lý chỉ vì những sai lầm đáng trách của những người có trách nhiệm đối với vận mệnh của đất nước lúc bấy giờ! Trong đó có 1 số hành động dã man mất hết tính người.
Tại phi trường Đà Nẵng, máy bay vừa đáp xuống, mọi người đã xô, đạp lên nhau, bắn nhau để tràn lên. Máy bay bay không nổi, nhiều người bị lôi xuống. Trong khi đó máy bay chạy trên phi đạo giữa hàng ngàn người khiến cho hàng chục người khác bị chết.
Tại khu bến tàu Đà Nẵng, Những người có súng cứ bắn loạn xạ. Họ bắn bất cứ ai làm cản trở đường họ đi và trái với lệnh của họ.
7 giờ 30 sáng ngày 28 tháng 3 một Đ/Úy chở gia đình trên một chiếc jeep vào phi trường. Quân Cảnh tại cổng chận lại xét hỏi. Vị Đ/Úy bèn cự nự và hai bên cãi nhau. Cuối cùng vị Đ/Úy kia bèn bắn chết một sĩ quan QC/KQ.
Tại An Hải (Quận 3) dân chúng đã ùa vào kho hàng Quân Tiếp Vụ để dành nhau lấy thuốc và thực phẩm. Một người lính đứng bên ngoài không làm sao vào được bèn thụt một qủa M79 ngay vào đám đông khiến đám đông văng ra tan tác. Số người chết và bị thương khá nhiều. Máu lai láng. Thế mà một lát sau đám đông khác lại ùa vào và tiếp tục tranh dành!
Tại Phú Lương (gần Phú Bài) một Thiếu Úy thủ qũy đã bị 2 binh sĩ TQLC bắn chết ngay trên đường để lấy 2 triệu đồng. Trên đèo thì xe và người chen nhau chạy nên đã có một số người bị xe cán chết.
Có những chiếc ghe khi ra đến tàu thì mạnh ai nấy lên nên ghe nghiêng rồi lật chìm. Tất cả những người còn trên ghe đều chết. Có những người lội được nhưng khi bám vào mạn tàu thì lại bị mấy người trên tàu đạp xuống vì lúc đó tàu cũng đã quá tải rồi. Và cứ thế, thây người nổi đầy trên mặt biển đầy máu.
Tại bãi biến: Khi HQ 402 Hạm trưởng muốn cho HQ 402 và HQ403 đang ủi bãi thì nhiều thiết vận xa tiến đến giây xít sắt nghiến bừa lên vô số người chết, súng đạn vứt đầy bãi cát.
HQ403 vừa ủi bãi cửa đổ bộ chưa kịp hạ xuống, đám dông người từ bờ ùa ra vây quanh thân tàu leo vào lòng tàu.Trên bờ thiết giáp và GMC lại cán bừa lên mọi người để tiến đến hạm.
– Tội ác Việt Nam Cộng Hòa
– 4 nguyên nhân khiến 1,2 triệu quân Việt Nam Cộng Hòa thua cuộc năm 1975 (phần 1):
Trong cuộc rút chạy khỏi Huế – Đà Nẵng (nói bên dưới) có các sự kiện:
– Trong không khí đượm màu bại trận, người ta còn phải chứng kiến sự chia rẽ, bất mãn và thù hận lẫn nhau trong Bộ Tham mưu Quân đoàn 2 trước và trong lúc triệt thoái:
Sáng ngày 25-3 một chiếc tàu đậu ngoài khơi nhưng không có phương tiện bơi ra.
Tất cả đã giành nhau, xô nhau, níu kéo nhau để lên cho được tàu, những người lính TQLC lại đuổi xuống, đã dùng M16 để đuổi những người không phải là TQLC xuống. Nếu ai không xuống là bị bắn ngay tại chỗ. Một Trung tá BB bị một người lính tiến đến hỏi một cách xấc xược:
– Trung Tá thuộc binh chủng nào? Tôi thuộc Sư Đoàn 1 bộ binh. Yêu cầu trung tá xuống. Tàu này của chúng tôi! Vị Trung tá bèn năn nỉ: Anh cho tôi đi kẻo tội. Tôi bảo xuống! Tội nghiệp tôi, anh. Cho tôi đi với. Vị trung tá năn nỉ một lần nữa. Nhưng người cầm sung vẫn cương quyết: Tôi nói xuống, ông có xuống không? Vị trung tá lắp bắp: “T.. ộ..i ngh..i.. ệ..p..” và chưa nói hết lời thì một phát đạn bắn ngay ngực và người Tr/tá rơi xuống biển, máu lênh láng, bềnh bồng…
Trên bờ, một Tr/tá BĐQ nhìn thấy cảnh ấy liền hô to một câu: “Biệt Động Quân”! Tức thì tất cả các quân nhân BĐQ có mặt lúc đó liền hô “SÁT” và nhảy lên mấy chiếc xe bọc thép M113 bắn xối xả vào tàu. Một quả M72 rồi 2, 3 quả khác được thụt trúng tàu. Chiếc tàu bốc cháy rồi chìm dần. Không một ai trên tàu còn sống. Trong chốc lát, mặt biển đầy xác người với máu và lửa…
Không biết bao nhiêu cảnh ghê sợ hơn đã xảy ra tương tự như thế trên đường “di tản”.
Đà Nẵng hỗn loạn
Tại bến tàu, những người tìm đường ra đi đã nóng vội bơi nhào ra sông khi tàu chưa kịp cập bến nên chết đuối khá nhiều.
Tàu lớn của Hải Quân đậu ngoài khơi nên muốn ra phải thuê ghe, gọ. Có những chiếc chở ra gần đến tàu lại bị những người lính trên tàu bắn xuống bị thương và chết, lại chở trở vô bờ.
Tại phi trường Đà Nẵng, máy bay vừa đáp xuống, mọi người đã xô, đạp lên nhau, bắn nhau để tràn lên. Máy bay bay không nổi, những người dân thường lại bị lôi xuống. Trong khi đó máy bay chạy trên phi đạo giữa hàng ngàn người khiến cho hàng chục người khác bị chết.
7 giờ 30 sáng ngày 28 tháng 3 một Đ/Úy chở gia đình trên một chiếc jeep vào phi trường. Quân Cảnh tại cổng chận lại xét hỏi. Vị Đ/Úy bèn cự nự và hai bên cãi nhau. Cuối cùng vị Đ/Úy kia bèn bắn chết một sĩ quan QC/KQ.
Tại An Hải (Quận 3) dân chúng đã ùa vào kho hàng Quân Tiếp Vụ để dành nhau lấy thuốc và thực phẩm. Một người lính đứng bên ngoài không làm sao vào được bèn thụt một qủa M79 ngay vào đám đông khiến đám đông văng ra tan tác. Số người chết và bị thương khá nhiều. Máu lai láng. Thế mà một lát sau đám đông khác lại ùa vào và tiếp tục tranh dành!
Tại khu bến tàu Đà Nẵng, Những người có súng cứ bắn loạn xạ. Họ bắn bất cứ ai làm cản trở đường họ đi và trái với lệnh của họ.
Rất nhiều người dân, rất nhiều quân nhân trong chiến tranh, trong chiến đấu đã không chết trước súng đạn của đối phương nhưng đến giờ phút này đã chết một cách oan uổng, tức tưởi và phi lý chỉ vì những sai lầm đáng trách của những người có trách nhiệm đối với vận mệnh của đất nước lúc bấy giờ!
Tại Phú Lương (gần Phú Bài) một Thiếu Úy thủ qũy đã bị 2 binh sĩ TQLC bắn chết ngay trên đường để lấy 2 triệu đồng. Trên đèo thì xe và người chen nhau chạy nên đã có một số người bị xe cán chết.
Có những chiếc ghe khi ra đến tàu thì mạnh ai nấy lên nên ghe nghiêng rồi lật chìm. Tất cả những người còn trên ghe đều chết. Có những người lội được nhưng khi bám vào mạn tàu thì lại bị mấy người trên tàu đạp xuống vì lúc đó tàu cũng đã quá tải rồi. Và cứ thế, thây người nổi đầy trên mặt biển đầy máu.
Tại bãi biến:
Khi HQ 402 Hạm trưởng muốn cho HQ 402 và HQ403 đang ủi bãi thì nhiều thiết vận xa tiến đến giây xít sắt nghiến bừa lên vô số người, không cho thủy quân lục chiến và bộ binh lên tàu, súng đạn vứt đầy bãi cát.
HQ403 vừa ủi bãi cử đổ bộ chưa kịp hạ xuống, đám dông người từ bờ ùa ra vây quanh thân tàu leo vào lòng tàu.Trên bờ thiết giáp và GMC lại cán bừa lên mọi người đẻ tiến đến hạm.
Nghe tiếng súng lớn phát ra; Hạm trưởng HQ403, HQ402 đầy nghẹt người, muốn lui ra nhưng thấy đầu người lúc nhúc dưới biển quanh tàu, hạm trưởng HQ403 ra lệnh tàu lui ra, chân vịt khuấy lên, nước cuồn cuộn đỏ nhưng tàu vẫn không nhúc nhích. Lác sau HQ 403 đã lùi được, vòng quay nhanh, thân tàu lướt trên nhiều thân người, người bị nước cuốn đập vào thân tàu chết.
Sau khi chuyển người sang tàu lớn HQ403 được lệnh trở vào bãi biển đón thêm quân. Vì ngại chiến hạm bị mắc kẹt và sợ phải thấy như sự việc vừa rồi nên HQ40…
e/- Hèn nhát:
Với dân thì hùng hổ, tàn ác nhưng trong tác chiến thì hèn nhát bỏ chạy như:
– Trận hải chiến Hoàng sa có 4 chiến hạm tham chiến gồm: HQ4, HQ5, HQ10, HQ16, phía Trung quốc cũng 4 chiếc, mà hạm của Mỹ hiện đại, trang bị vũ khí mạnh hơn nhiều; chỉ huy chung là viên Đại tá Hà Văn Ngạc ở tàu HQ5, HQ5 và HQ4 chỉ ở vòng ngoài, 2 tàu HQ10 và HQ16 vào lòng chảo, khi bên trong nổ súng, HQ5 bắn mấy loạt loạn xạ vào rồi cùng HQ4 chạy sang Philippine, bỏ mặc 2 tàu kia, kết quả 1 tàu chìm, 1 tàu bị thương, chết 74 quân nhân; mất Hoàng sa.
– Cuộc rút chạy khỏi Tây nguyên QGP: 65.141 người. QLVNCH: 78.300 người, trang bị, phương tiện chiến tranh hơn hẵn mọi mặt; mà chỉ một ít chạy được về đến Tuy Hòa, số còn lại chết hoặc tan rả, gần 17.000 đầu hàng bị bắt làm tù binh cùng với 779 sĩ quan từ cấp chuẩn úy đến chuẩn tướng (chuẩn tướng Trần Văn Cẩm bị bắt).
– Cuộc rút chạy khỏi Huế và Đà nẵng Phía QGP: khoảng 60.000 quân. Phía VNCH: tổng cộng 134.000 quân. Trang bị và phương tiện chiến tranh cũng hơn mọi mặt.
Kết quả Ngoài 8.000 quân xuống tàu vượt biển thoát vây, còn lại 120.000 quân bị tiêu diệt, bắt sống hoặc tan rã… .
f/- Suy bại, sau cùng đầu hàng:
Sau 2 cuộc tháo chạy 2 quân đoàn 1 và 2 suy bại tan rã, số còn lại nhập vào Quân đoàn 3 cố thủ Xuân Lộc. Trận chiến giằng co ác liệt, không lực Việt Nam Cộng hòa đã thả 2 quả “bom nhiệt áp” CBU-55, loại vũ khí phi hạt nhân tàn bạo nhất trong kho vũ khí của Mỹ. Nó đã đốt ôxy trong một vùng rộng 2 mẫu Anh, gây thương vong khá lớn (Hoa Kỳ ước tính nó đã giết chết hơn 250 người lính Quân Giải phóng miền Nam Việt Nam, nguồn khác ghi nhận con số 811 cả bộ đội và thường dân… Sau cùng Xuân Lộc cũng thất thủ.
Mất Xuân lộc tuyến phòng thủ cuối cùng chính thức khép lại. Ngay ngày Xuân lộc được giải phóng Nguyễn Văn Thiệu cũng tuyên bố từ chức. Bên kia bờ đại dương, ngày 23/4/1975, Tổng thống Mỹ Gerald Ford tuyên bố “Cuộc chiến tại Việt Nam đã chấm dứt đối với người Mỹ”. Quân đội và chính quyền Sài Gòn đã hoang mang tột độ khi mất Tây Nguyên thì nay lại càng hoang mang, run sợ hơn. QGP sau đó thẳng đường tiến chiếm Sài gòn; ngày 30/4/1975 Tổng thống Dương Văn Minh tuyên bố đầu hàng vô điều kiện Miền nam hoàn toàn giải phóng.
Ngày 25/4/1976, nhân dân khắp hai miền Bắc – Nam tham gia Tổng tuyển cử bầu Quốc hội. Đây là đã thực hiện trọn vẹn nội dung của hiệp định Paris cũng là thực hiện trọn vẹn Hiệp định Gneve, và điều đó đúng vào năm 1976 mà Hiệp định Paris nói. Điều khoản cuối cùng của Hiệp định là tổng tuyển cử thống nhứt đất nước đã hoàn thành, Hiệp định chỉ còn được nhắc tới với ý nghĩa nhìn lại lịch sử, chớ tuyệt nhiên không có ý nghỉa nào ràng buộc bây giờ phải trở lại thi hành bất cứ điều khoảng nào để mà đòi hỏi.
Sau ngày 30/4/1975 chế độ VNCH bị diệt vong, không có điều khoản nào nói kẻ chống phá Hiệp định bị đánh bại sẽ được bênh vực, nên quý vị vin vào đâu để đòi VNCH trở lại? Đòi trở lại VNCH là để trở lại cái bóng ma của kẻ chống Hiệp định? Và quý vị nói đệ đơn với ai? Chớ chắc chắn các cơ quan LHQ không dám “xen cái lỗ mũi vô” nữa …họ cũng sẽ không đánh điện để bị “ xé vứt vào giỏ rác”…
Xin cung cấp thêm vị thế của người “trưởng ban vận động trở lại VNCH”
2)- Nhân cách Trưởng ban vận động Trở lại Việt Nam Cộng Hòa:
Hồ Văn Sinh (狐汶牲 8+7+ 9 =24)
May mắn là người trưởng ban đắc số 24: Gia Môn Dư Khánh Có tài năng trong lãnh vực tham mưu, phát minh mọi sáng kiến, làm nên sự nghiệp, thật là điều hỷ khánh kiết tường vậy.
Nhưng Nhân cách thật là tồi tệ: Kinh dịch có câu “đồng thinh tương ứng, đồng khí tương cầu” Hồ là con chồn ứng với Sinh là muông sinh: muông thú, Văn đây sẽ là dáng u tối. Nhân cách anh ta là muông thú chớ không phải con người, bày ra cái trò tối tăm: “Trở lại VNCH” với Quốc huy là con ác điểu, cùng với tên các đơn vị cũng là muông thú như: Trâu điên, hùm xám, quái điểu, mãnh hổ, …. đây rõ là “ngưu tầm ngưu mã tầm mã”. Chồn còn gọi là cáo, trưởng ban vận động là cáo già, thành viên là “cáo con!” có nhục không? Bầy cáo thì tuổi thọ không cao, VNCH đã yểu vong, ban vận động trở lại VNCH càng yểu hơn đó!
Ông Sinh nói bây giờ là “Thiên thời Địa lợi Nhân hòa”; Không phải vậy. VNCH là con ác điểu cùng đám binh gia là Quái điểu, Thần ưng, Trâu điên, Hùm xám, Mãnh hổ….. đã tịch diệt hơn 40 năm, hồn phách ắt phiêu lạc nơi nao? Làm sao kéo ngược trở lại được? Về ý nghĩa: Trở lại Việt Nam Cộng Hòa không thể là Việt Nam Cộng Hòa trở lại, mà đúng nghĩa là: Các thành viên Từ Việt Nam Cộng Hòa đi ra, nay trở về với Việt Nam Cộng Hòa, mà VNCH tịch diệt hơn 40 năm rồi không gặp được, do đó để đi theo cần cầu họ về rước nhóm nhỏ chồn cáo của quý vị sớm theo xuống dưới để giải cái nghiệp cầm thú hiện nay sẽ đắc vậy!
———
Hồ 狐 8 Con chồn. Họ.
Văn 汶 7 Dáng mờ tối.
Sinh 牲 9 Muông sinh: Con vật nuôi gọi là súc, dùng để cúng gọi là sinh.
———
3)- Khuyến giục voi dày mả tổ:
Hãng AP dẫn lời của Nguyễn Văn Thiệu vào tháng 8/1972 kêu gọi Mỹ “hãy ném bom tan nát miền Bắc Việt Nam”. Cuối cùng, Mỹ đã thực hiện mong muốn đó của ông bằng chiến dịch Linebacker II, huy động 200 chiếc B-52 ném bom trải thảm miền Bắc Việt Nam suốt 12 ngày đêm. Cuốn hồi ký của Võ Nguyên Giáp cũng dẫn bài trên báo Nhân đạo (L’humanité) của Pháp bình luận rằng: “Ngay cả trong Chiến tranh thế giới thứ hai, những viên tướng Pháp phản bội cũng không dám đề nghị đồng minh của chúng (Đức Quốc xã) tàn phá Paris (để ngăn quân Anh-Mỹ). Thế mà nay Thiệu lại muốn Mỹ ném bom tàn phá đất nước mình. Thiệu thật đáng xấu hổ hơn cả sự xấu hổ (ấy là khuyến voi dảy mả tổ, Tổng thống như vậy thì viên chức, tướng lĩnh, sĩ quan phụ thuộc vào đó cũng thật ê chề!).
Là thành viên của VNCH dưới quyền lãnh đạo của vị tổng thống đáng xấu hổ ấy quý vị nghĩ gì?
VNCH số 35 là yếu hèn, suy bại; cuối cùng đầu hàng thì trở lại đó để làm gì? Cùng với nhũng người “chống cộng cực đoan” quý vị đòi lật đổ cộng sản! Lật thế nào được? VNCH đã tiêu vong thì cứ để nó đi vào quên lãng, chớ nên khêu gợi lại nỗi ô nhục đó nữa!
4. Nước Việt dưới cờ đỏ sao vàng (cả quá khứ, hiện tại đều vững mạnh):
a/- Về Quân sự Thế giới xếp hạng: nhứt Mỹ, nhì Nga, ba Trung quốc, bốn Pháp, năm VNCH thì: VNDCCH đã từng đọ sức.
+ Với Số 1: Mỹ (từ 1965 đưa quân vào, qua hơn 6 năm đọ sức không ăn thua) đến 1972 dùng B52 huyền thoại rải thảm Hà nội 12 ngày đêm cũng thất bại, cuối cùng ký hiệp định Paris rút quân, dẫn đến VNCH sụp đổ nhanh chóng, đầu hàng vô điều kiện!
+ Với Số 3: Trung quốc một mặt xúi giục Khơ me đỏ đánh phá biên giới tây nam, mặt khác xua trên 60 vạn binh sĩ, 550 xe tăng, 480 khẩu pháo, 1.260 súng cối và dàn hỏa tiễn …. Sau hơn nửa tháng tàn phá dã man một số bảng làng, chúng bị tổn thất nặng nề, sau cùng rút quân không phải dạy mà học ở Việt nam 1 bài học.
+ Với Số 4: Pháp thảm bại trận Điện Biên Phủ bị bắt 16.000 quân trong đó có viên tướng tư lệnh tập đoàn cứ điểm, cuối cùng ký hiệp định Geneve rút quân.
+ Với Số 5: Với VNCH Cuộc tổng tiến công mùa Xuân 1975, trong vòng 55 ngày đêm chính quyền VNCH bại vong đầu hàng vô điều kiện.
+ Với Kampuchea được đánh giá lúc đó là số 23 thế giới: chỉ hơn tuần chiếm đến Phnôm Pênh.
Với chiến tích trên cộng đồng quốc tế suy tôn VNDCCH, QĐNDVN là bất bại là nhứt thế giới.
+ Với Biển đông: Sau bao năm nhẫn nhục (bị nhiều phản đối), chính sự nhẫn nhục ấy để yên đất nước xây dựng phát triển, song song song đó là xây dựng quân đội chuẩn bị chiến tranh, đến nay không chỉ lục quân là lực lượng vô địch từ xưa, nay Hải quân cũng hùng mạnh đủ sức đối phó vượt trội tại chỗ hơn Trung quốc (như tàu Khánh Hòa 01-015 đã xông pha trong đám nhiều tàu Trung quốc đâm thủng, đuổi chúng ra khỏi bãi Tư Chính), đã đến lúc ta đường hoàng công bố với Quốc tế mọi diễn biến ở Biển Đông; được tất cả các nước lớn nhỏ như Mỹ, Nga, Liên minh Châu Âu, Ấn độ, Australia, Nhựt, Asean… đều ủng hộ, việc bảo vệ Biển Đông hiện nay là vững chắc, ngoài ra 2 quần đảo Hoàng Sa, Trường sa sẽ trở về tự nhiên không cần phải đòi, đánh, đó là Thiên cơ.
b/- Về kinh tế: từ chỗ thập niên 80 nghèo đói phải nhờ viện trợ lương thực quốc tế, sau đổi mới nay xuất khẩu lúa gạo đứng hàng 1,2 thế giới cùng nhiều sản phẩm công nông nghiệp; cộng đồng quốc tế đánh giá “Việt Nam đã đạt những thành công to lớn về kinh tế, xã hội và xóa đói giảm nghèo” hạ tầng cơ sở giao thông, nhà cửa người dân khang trang, cuộc sống ấm no.
c/- Ngoại giao: Uy thế chính trị được quốc tế đánh giá cao; với danh hiệu Quốc gia hiện nay:…. Hưởng được thiên chức, sống trong cảnh an nhàn: tình hình chính trị xã hội yên ổn nhứt hành tinh, được bầu vào tất cả các cơ quan quyền lực của LHQ, đặc biệt bầu làm Ủy viên không thường trực Hội đồng Bảo An LHQ với số phiếu 192/193 nước, thể hiện rõ uy tín trên trường Quốc tế.
Cờ đỏ sao vàng là hồn thiêng sông núi Việt và là huyền cơ của Vũ trụ. Dưới cờ đỏ sao vàng Dân tộc Việt đã tạo nên lịch sử hào hùng đè bẹp chế độ bù nhìn tay sai VNCH, thắng tất cả thế lực xâm lược: Pháp, Mỹ, Trung quốc; tương lai không những bảo vệ được vững chắc Tổ quốc mà sẽ là lực lượng tiên phong dìu dắt nhân loại tiến đến đài tột đỉnh vinh quang; chống lại cờ đỏ sao vàng là chống đất nước chống Dân tộc, phản luật Trời mắc tội với bề trên.
Xin mượn bài nói của Việt kiều Mỹ Kemmy Tang để kết thúc bài viết:
Việt kiều Mỹ Kemmy Tang bức xúc với đám ba que: Tụi bây đi ăn xin gom từng đồng mà đòi phục quốc