Nguyên tác: CẢM ĐỜI I
Được thua nào kể chuyện con con
Cuộc thế không vui cũng chẳng buồn
Trời bởi say hoài hồn chửa tỉnh
Đất vì xoay mãi máy không mòn
Ngọn triều gió cuốn lên rồi xuống
Vừng nguyệt mây che méo lại tròn
Cho biết trăm năm là cõi tạm
Hơn nhau chỉ một tấm lòng son.
II
Trời bấy nhiêu cao đất mấy to
Biển dâu thay đổi lắm vai trò
Gió mây dồn dập ba tầng sóng
Vàng trắng hâm un một cái lò
Tàu lặn máy bay tuồng mới mẻ
Hang cùng ngõ hẻm bước quanh co
Kìa ai tạo thế anh hùng đó?
Chèo chóng mau mau lúc bước đò.
Họa y vận y đề:
I
Ở thế được thua chuyện cỏn con
Thua suy thông thấu hẵn hơn buồn
Vận thời bĩ bạc đừng nên chểnh!
Nhựt nguyệt mông minh mãi mấy mòn?
Cời cợt có cơn nên kém cạnh
Tự tin sâu suốt sẽ vuông tròn
Cơ cầu chưa chắc hay nơi nhẫn
Kết cục thành thông chính chỗ son.
II
Thiệt nhỏ cha sinh của được to
Thua qua thắng lại mới nên trò
Vàng ròng có đẹp mà không lửa
Thép luyện không sang nhưng có lò
Kiêu ngạo ẩn tiềm đường phẳng lặng
Ôn nhu tích tiệm khúc quanh co
Được người lẫn việc từ tâm nhuận
Như thể sang sông phải có đò.